Câu lạc bộ Chấn thương cột sống Việt Nam

Lãng đãng chuyện gia đình người Chấn thương cột sống

Người phụ nữ đã trở lại và lợi hại hơn xưa.

Buổi sáng mùa mưa năm trước trời vẫn còn âm u, cơn mưa không ngớt đổ. Hai đứa nhỏ chạy ùa ra sân nhớn nhác tìm kiếm và chúng khóc thét lên ba ơi mẹ đi rồi. Gã đàn ông vội lăn xe ra ôm chặt hai đứa trẻ vào lòng, cơn mưa vẫn thản nhiên đổ. Gã biết lũ trẻ có linh tính mẹ nó sẽ không về nữa. Rồi gã cũng tức tưởi khóc thương xót cho hai đứa trẻ giờ đây không còn mẹ.

Lãng đãng chuyện gia đình người CTCS 3.

Gã biết việc đó rồi sẽ đến. Gã đã gom góp độ chiếc xe gắn máy cũ thành xe ba bánh để tự chủ đưa đón con đi học và công việc bên ngoài. một đứa 6 tuổi vào học lớp một, một đứa 3 tuổi bắt đầu đi nhà trẻ. Gã một mình cặm cụi làm hết mọi việc, những việc đó gã làm tốt.

Nhưng mỗi khi đêm xuống, hai đứa trẻ cứ hỏi sao mẹ đi đâu không về hả ba, sao mẹ không gọi điện thoại cho con hả ba. Gã chỉ trả lời mẹ đi làm xa bận lắm. Rồi mỗi tối cứ thế, gã dạy con đọc kinh cầu nguyện, chúng ngây ngô cầu nguyện theo ba rồi quên trong giấc ngủ. Đến giờ hai đứa trẻ đã thuộc làu nhiều bài kinh Phật.

Gã còn phải bươn trải kiếm tiền sinh nhai. Với nghề cơ khí bập bẹ, gã nhận làm các kệ tủ, chuồng gà … ai đặt gì gã mày mò làm đó. Thu nhập thêm được vài trăm đến 1 triệu trên tháng cũng làm gã vui và cải thiện thêm cuộc sống ba cha con. Bữa cơm đã có thêm miếng thịt quả trứng.

Một trưa cuối xuân trời nắng gắt, gã đang nghỉ trưa, người phụ nữ đó đi vào nhà. Gã chợt giọng hỏi “hơn 6 tháng này cô đi không một cú điện thoại cho con, sao giờ lại về!?” cô ấy trả lời “tôi đi sang đó không có việc làm giờ tôi về được không!?”.

Gã giận tái cả người, hai đứa trẻ đã không còn khóc và hỏi mẹ nó vào mỗi tối điều đó làm gã bình an. Giờ cô ấy về rồi không biết khi nào lại đi, lại tội cho các con. Gã nghĩ miên man, nhưng thôi đợi các con đi học về xem thế nào. Buổi chiều đó gã thấy thật dài và khó chịu, gã nằm ì trên giường không muốn xuống xe lăn để làm cho xong cái chuồng chó đang đóng dở.

Người phụ nữ đã trở về.

Trên đường chở con đi học về, hai đứa trẻ cứ trêu cười hồn nhiên. Gã nói “mẹ về các con vui không?” hai đứa trẻ vẫn mãi mê nói cười không nghe gã nói gì. Về đến nhà, hai đứa trẻ vất tập vở chạy đi chơi, nhưng đứa lớn nắm tay em mừng rỡ trong nước mắt la lên “em ơi mẹ về rồi, chúng nhào đến ôm mẹ thật chặt vừa vui mừng vừa khóc không muốn bỏ chân mẹ chúng, chúng muốn giữ mẹ lại thật chặt. Trên nét mặt chúng hạnh phúc như không có chuyện gì xảy ra.

Tối hôm đó gã được ngủ một mình vì hai đứa trẻ chỉ quấn lấy mẹ. Nhưng sao cả đêm cứ trằn trọc suy nghĩ mông lung, mình phải gì đây!!?? Biết bao nhiêu câu tự hỏi tự trả lời, rồi gã cũng tỉnh giấc trong tiếng cười vang của hai đứa trẻ. Gã quyết định bỏ qua không nói gì cứ để cho con vui vẻ có mẹ vẫn hơn.

Công việc mỗi ngày vẫn thế, đưa đón con làm việc nhà, làm cơ khí. Còn cô ấy chỉ ngủ đi chơi vô tư và tối về chơi với con. Gã chấp nhận miễn sao các con vui bên mẹ chúng.

Hơn một tháng sau, một buổi tối trời mát dịu, gã ngủ ngon giấc cảm thấy khoan khoái dễ chịu trong giấc mơ. Gã đê mê cảm nhận cơ thể mình nóng lên thèm muốn chìm đắm mãi cảm giác tan chảy. Một tiếng quát làm gã tỉnh cơn mơ “chán ông quá, chẳng được tích sự gì” hắn thấy cô ấy vừa trèo xuống khỏi bụng mình. Rồi cô đi thẳng khỏi giường của gã. Hắn nhìn xuống thấy quần tuột hẳn xuống đến gối, ku em mềm nhũn như con giun và khô ráo. Thì ra gã bị cưỡng bức, nhưng gã thích cảm giác đó.

Rồi mọi việc cứ thế, cuộc sống của gã bình an trôi. Một tháng sau đêm đó, cô ấy báo với hắn “tôi siêu âm đã có thai với ông”, gã nghe như sét đánh, hai đứa nheo nhóc không có cái ăn mà giờ thêm một đứa nữa thì làm sao mà sống. Gã bảo cô ấy bỏ đi, nhưng cô ấy không chịu muốn giữ lại để nuôi. Gã về nói lại bố mẹ và các em, mọi người nói “đẻ ra giống gã thì mọi người sẽ chung tay nuôi giúp, còn không giống thì mọi người bỏ mặc”.

Bản thân gã biết mình còn khả năng đó hay không? Ra đường xóm làng dị nghị nói ra nói vào, về nhà bố mẹ và các em chê cười, gã cúi mặt thôi. Gã cắn răng ngậm bồ hòn nuốt hận vào lòng đành im lặng để hai đứa con bình an với mẹ chúng.

Cuộc đời gã quá nhiều cay đắng tủi nhục, chỉ vì hai đứa con mà gã xe lăn đành chấp nhận mọi đau khổ và tủi nhục nhất của thằng đàn ông.

Tôi đồng cảm cùng gã càng nghĩ càng thương xót cho gã. Đối với tôi gã là người cha vĩ đại.

Phạm Thanh Sơn

Gửi các bạn bài hát “Đàn bà”

Video

chấn thương cột sống
tổn thương tủy sống
câu lạc bộ chấn thương cột sống việt nam
anh chan thuong cot song
tuy song
COT SONG