Câu lạc bộ Chấn thương cột sống Việt Nam

Chủ nhật 6/10/2019 - một ngày nhớ đời!


Sau khi kết thúc nhiệm vụ thăm hỏi và động viên 2 ba con chú Phát có hoàn cảnh khá đặc biệt ở Xuân Lộc - Đồng Nai (chú bị tai nạn ctcs cổ, liệt nằm 1 chỗ và con gái bị suy thận đang chạy thận đồng thời cũng bị liệt do bị tai biến) xong thì 2 chị em xe mui trần hướng về Bà Rịa để ghé thăm 2 vợ chồng Diệu-Thắng đều đi xe mui trần - tấm gương đầy nghị lực mà cộng đồng người ctcs nên học hỏi.

Chủ nhật 6/10/2019 - một ngày nhớ đời!

Tạm xem như kết thúc một ngày có ý nghĩa, 5h chiều xe hướng về TP.HCM.
Trời bắt đầu mưa. Mưa lớn đến nỗi không nhìn rõ ở phía trước xe. Mặc cho mưa gió, dòng người và xe vẫn lao đi vùn vụt. Hơn 6h chỉ còn lất phất mưa bay nhưng giữa các xe lại rút ngắn khoảng cách từ từ và rồi toàn bộ đứng yên. Giao thông trên Quốc lộ 51 giờ đây hoàn toàn bị tê liệt và hỗn loạn do xe máy chạy chui rúc khắp các làn xe (cách ngã tư Vũng Tàu chừng 4km). Ai cũng nghĩ chắc chỉ kẹt một lúc rồi thôi nên vô tư tám điện thoại và lướt web cho đến lượng pin cuối cùng còn sót lại và chẳng ai mang theo pin dự phòng.

Lâu lâu nhích được vài bước. Thời gian chậm chạp trôi qua.Oái, đã 9h rồi và lúc này trên xe không còn 1 giọt nước để uống. 3 tiếng đồng hồ mà mới đi được có 500m. Nghe đồn gần ngã 4 Vũng Tàu bị ngập 1m5.

Tự dưng mọi thứ trên xe thay đổi. Máy lạnh từ từ hết lạnh, sensor báo hiệu các kiểu và rồi tắt lịm. Xe chính thức nghỉ ngơi và 3 con người trên xe bắt đầu hoang mang. Mưa vẫn còn lất phất. Giờ đây các làn xe đã có thể nhích từ từ, chỉ có mỗi xe này dừng lại mà thôi.

2 xe mui trần được dời xuống đường và lăn lên tạm lánh ở trước đầu xe. Một chiếc điện thoại chính thức hết pin.

Đặt grab, taxi, cứu hộ không ai chịu nhận vì đang kẹt. Anh tài xế đi tìm mãi 2 bên đường mua nước uống vẫn không có. Hai chị em gọi cầu cứu người quen nhưng vô vọng. Chiếc điện thoại thứ 2 hết pin. Chiếc điện thoại cuối cùng còn vài phần trăm. Ôi sao lại oái oăm thế này! Hận không thể live stream để 500 anh em đến cứu giúp!

10h đêm, xung quanh xe cộ vẫn cứ nhích nhích, chỉ có 2 chị em nó vừa lạnh vừa khát. Nhỏ em bảo để em đi xin nước cho chị uống. Lăn qua lăn lại hồi cũng xin được 2 chai nước từ 1 anh tài xế xe tải tốt bụng. Hai đứa mừng hú hồn chỉ dám uống ti tí để dành sống sót đến sáng mai. Nhỏ chị vụng về sao để rớt 2 chai nước. Nó lăn ra dòng xe to đùng ấy. Ôi nước của tui!!!!!

Phương án đưa ra là kiếm nhà nghỉ ngủ đỡ sáng mai rồi tính nhưng để 2 chiếc xe lăn ra khỏi chỗ này cũng nan giải vì có đến mấy con lươn … và nhà nghỉ cũng chẳng có nốt.

Hai đứa dật dờ trên xe lăn và bắt đầu lo sợ. Lên xe ngồi cũng không được mà ở dưới đất cũng chẳng xong.

11h nhỏ em bảo để em xin quá giang, giờ này mà còn ngại ngùng gì nữa. Thấy xe nào biển số Sài Gòn thì ngoắc …. Và rồi ngoắc mãi đến 11h 20 mới có 1 anh tốt bụng chịu cho 2 chị em lên xe. Lúc này đường bắt đầu thông xe nhưng tội nghiệp cho anh tài xế của tui, ở lại với chiếc xe nằm giữa đường và chiếc điện thoại chuẩn bị tắt nguồn.

Nhỏ em bảo rằng chị nên về nhà hắn ngủ rồi mai tính tiếp, chứ một mình đi thêm gần 30km nữa hắn không an tâm.

Còn gì để mất nữa đâu mà sợ nhỉ! Cướp sắc không được, còn tiền cũng chỉ có vài đồng. Cùng lắm thì bị quăng xuống đường mà thôi.

Vào giờ phút chót vẫn gặp được anh grab vô cùng tử tế. Đưa nhỏ em đến tận nhà rồi đến nhỏ chị. Mừng quá chỉ biết cảm ơn mà chẳng xin số điện thoại hay hỏi anh ấy tên gì luôn! Anh ấy chạy grab nhưng nhất định không chịu lấy tiền vì ảnh nói đã xác định cho 2 chị em đi nhờ rồi.
1h15 sáng chính thức được về tới tổ ấm.
Lysa Trần

Video

chấn thương cột sống
tổn thương tủy sống
câu lạc bộ chấn thương cột sống việt nam
anh chan thuong cot song
tuy song
COT SONG