Câu lạc bộ Chấn thương cột sống Việt Nam

Huế ngày tháng cũ

Huế thời gian đó cũng còn nghèo lắm. Điện thì đỏ theo ngày,ngày có điện thì cũng theo giờ chứ không phải có điện cả ngày như bây giờ.
 

Đến cả nước ngọt để uống có lúc cũng khan hiếm, những lúc nước thủy cục bị nhiễm phèn là i như rằng mấy ngày liền không có nước máy, vì nhà tôi ở thành phố nên không có giếng, thế là phải đi mua nước để sử dụng, mãi sau này bác cả của tôi chế ra cái lọc nước phèn, dù không được sạch lắm nhưng cũng dùng để giặt đồ hay rửa chén bát được.

Nhà tôi lúc đó đông lắm,trên có ông bà nội, rồi đến gia đình bác cả, gia đình O, gia đình tôi và chú út. Ông bà nội còn có bốn người con nữa nhưng đã ra riêng sống và lập gia đình. Thuở đó, thần tượng của tôi là anh Nhật con thứ tư của bác cả, anh chăm chút cho tôi cái vẻ bề ngoài theo kiểu phim Hồng Kông mới rộ lúc đó, từ kiểu tóc cho tới dáng đi, anh chỉ tôi làm thế nào để ra đường không bị ai ăn hiếp, anh chỉ tôi cách làm ma để hù mọi người những đêm không có điện cái vụ này vui lắm.

Để sau tôi sẽ kể chi tiết hơn, cũng bởi tôi là đứa hiếu động nên tiếp thu rất nhanh,mới tí tuổi đầu nhưng tôi là đứa lì lợm nhất nhì trong xóm, nói không phải khen mình chứ hễ trò phá phách nào của đám nhỏ trong xóm là lại có tôi, bởi vậy mà ba tôi bị mắng vốn hoài, nên tôi cũng là đứa bị ba đánh nhiều nhất trong mấy anh em.

Có một lần, tụi nhỏ chúng tôi thi gan ai cầm pháo đang cháy lâu nhất thì sẽ thắng, lúc đó trong nhà đứa nào cũng có một bì pháo lượm được từ Tết, tôi cầm viên pháo tim giữa đang xịt khói, chờ mãi cho đến khi mấy đứa kia vứt hết pháo trong tay thì tôi mới quăng đi, xui chi nó lại văng ngay vào một anh đạp xe ngang qua làm cháy vàng một vạt áo, thế là tối tôi bị ba quất cho một trận te tua, nhưng vẫn rất vui vì tôi đã thắng mấy đứa kia về vụ gan lì.

Một lần khác, khi đó có đàn bò đi ngang qua xóm, ị ra đất từng bãi lớn, khi đó vẫn còn có đường đất chứ không phải toàn bê tông như bây chừ, chúng tôi lại cá ai dám bỏ pháo vào đóng phân cho nó nổ, tôi cũng tham gia, chúng tôi đào mấy cái hố nhỏ rồi bỏ pháo trống xuống, tất nhiên là tụi tôi đã bỏ hết thuốc súng ở tim rồi nên tim cháy rất chậm, tiếp đến là lấp lớp phân bò đã hơi khô lên trên, kết quả là pháo nổ và “cái kia” nó văng tung tóe bám cả vào người đi đường, tối tôi lại chịu trận.

Thuở ấy, tôi không nhớ nỗi bị ba đánh bao nhiêu lần vì phá phách, nhưng kể ra, vào cái tuổi của tôi lúc đó, những cái nghịch của chúng tôi lúc đó là cả một thế giới tươi vui,đẹp đẻ, hấp dẫn, nên với tôi bị ba đánh cũng đáng giá dù sao ba cũng có đánh tôi nhiều đầu mà lo, với lại có me và O can ngăn nữa nên tôi rất an tâm.

Thật ra, trong mấy anh em, tôi là người ba thương và tự hào nhất,đi đâu ba cũng cho tôi theo, bởi lúc đó tôi kháu khỉnh lắm, pha chút tinh lanh nữa,nên đi đâu ai cũng khen,chắc ba mát lòng lắm. Tôi nhớ có lần ba đưa tôi về quê nội chơi, ở đó có đứa bằng tuổi tôi nhưng về vai vế nó phải gọi tôi bằng chú, thằng cháu tôi dẫn tôi đi chơi mấy trò mà ở thành phố tôi chưa từng chơi như trò đánh cù, nặn đất sét, đi bẫy chim, trưa đến thì đi tắm sông,sông quê tôi là một nhánh của sông Ô Lâu,nước xanh trong có thể nhìn thấy cả chân mình, nước thì mát lạnh, lại có trò búng nước từ mất cái ghe kết bằng tre nữa, thật chẳng còn gì bằng.

Tắm về, vừa ăn trưa xong là hai đứa bọn tôi lại kéo ngay ra sau vườn trèo cây. Ông bác họ tôi là anh em chú bác ruột với ba, bác trông phúc hậu, với dáng dong dỏng, khuôn mặt góc cạnh với đôi mắt rất sang và cái trán cao, nghe ba kể thì bác rất thương ba, khi nào ba về chơi bác cũng kêu bác gái làm gà, làm cá lai rai vài xị đế với ba. Bác trồng nhiều cây lắm,nào là cóc, ổi, đào, nhản lồng, với thêm cây vả nữa. Đợt tôi về trúng vào mùa hè nên tôi say sưa mà trèo cây, mà hái quả. Ăn thì không bao nhiêu nhưng cái niềm vui được leo trèo để mà hái quả trong tôi thật là khó tả.

Lên lại thành phố, tôi được mang về một bao cóc, ổi với cả vả nữa,chia cho mấy anh chị em trong nhà ăn,trái vả mà chấm với ruốc trộn ít bột ngọt và ớt bột thì…nghĩ tới thôi là đã thấy thèm rồi. Sau đợt về quê nội chơi vài ngày là tôi bắt đầu vào lớp một,tuổi thơ tôi lại tiếp tục viết thêm những trang mới…

-- Hồ Phương --

Video

chấn thương cột sống
tổn thương tủy sống
câu lạc bộ chấn thương cột sống việt nam
anh chan thuong cot song
tuy song
COT SONG