Câu lạc bộ Chấn thương cột sống Việt Nam

Viết cho con yêu!

Hôm nay là một ngày đặc biệt ý nghĩa của ba mẹ; ngày mừng con yêu đầy tháng trong niềm hạnh phúc đông vui của 2 bên nội, ngoại. Ngày này một tháng trước mẹ sinh ra con theo đúng nghĩa banh da, xẻ thịt. Chắc suốt đời mẹ cũng không sao quên được cái khoảnh khắc ấy; khoảnh khắc được nhìn thấy con bằng xương bằng thịt, khoảnh khắc đối diện với sinh tử để sinh ra con...


Viết cho con yêu!



Sáng hôm ấy, một buổi sáng mẹ chọn nhập viện để bác sỹ theo dõi và chờ ngày mổ bắt con, mẹ vẫn khỏe bình thường. Nhưng nhập viện được hơn 1h mẹ có dấu sanh. Bác sỹ trưởng khoa quyết định mổ cấp cứu ngay lập tức. Ngay lúc đó người nhà được yêu cầu ký cam kết trước khi mổ. Bác sỹ cho biết vì mẹ đã từng mổ ở bụng nhiều lần do di chứng sau tai nạn nên khi mổ nguy cơ thủng ruột, thủng bàng quang và dính ruột là rất cao.




 Ba xin chuyển mẹ lên Từ Dũ nhưng bác sỹ xem hồ sơ bệnh án và cho biết đã không còn kịp nữa. Lúc này mẹ thật sự sợ! Gọi điện thoại cho ngoại con xong mẹ đã khóc. Mẹ khóc không phải vì sợ chết vì trước khi đi sinh mẹ đã chuẩn bị tâm lý nên dặn người nhà nếu tình huống xấu nhất bác sỹ buộc chọn 1 trong 2 thì mẹ sẽ chọn hi sinh mạng sống mình cho con. 



Mẹ nghĩ tất cả những người mẹ trên thế gian này đều chọn như mẹ. Nhưng ngay trong giờ phút này mẹ không cho phép mình yếu đuối; lau vội những giọt nước mắt, mẹ kiên cường đi mổ. Hơn lúc nào hết bản năng sinh tồn trong mẹ trỗi dậy mãnh liệt. Mẹ biết mình cần phải mạnh mẽ sống, vượt qua ca mổ này để con không bị mồ côi khi vừa lọt lòng mẹ. Mẹ có thể bỏ lại mọi thứ trên trần gian này trừ Pé Dâu của mẹ. Và mẹ hiểu đơn giản thứ thuốc tăng lực duy nhất trong lúc này là TÌNH MẪU TỬ. 



Ngay lập tức mẹ được đẩy vào phòng mổ; mọi thứ đều khẩn trương nhanh như trở bàn tay. 2 bác sỹ gây mê được chỉ định trong kíp mổ, họ hỏi mẹ có sợ không? Mẹ trả lời: “KHÔNG”. Câu trả lời không chút do dự như đã được lập trình sẵn trong đầu của mẹ. Sau vài giây bàn bạc bác sỹ quyết định không gây mê vì để cho mẹ được nhìn thấy con, để con cất tiếng khóc chào đời vì thuốc mê sẽ làm con cũng mê và ảnh hưởng không tốt đến sức khỏe của cả hai mẹ con. 15’ sau, mẹ nghe tiếng khóc thét của con.



Mẹ thở phào nhẹ nhõm. Con của mẹ đã chào đời. Bác sỹ mang con đến cho mẹ nhìn. Mẹ yêu con tha thiết ngay cái nhìn đầu tiên ấy con gái ạ. Cái nhìn chưa đầy 1’ ấy như 1 liều doping cực mạnh giúp mẹ tiếp tục ca mổ. Hơn 30’ sau, ca mổ thành công tốt đẹp. Mẹ được đưa vào phòng hồi sức cấp cứu để theo dõi. 15p sau, huyết áp mẹ đột nhiên xuống thấp, cả ekip mổ cho mẹ lúc nãy và nhân viên phòng hậu phẫu vây kín giường mẹ. Mẹ lại một phen hú vía. Ơn trời mọi chuyện cũng qua.



9 tiếng trong phòng hậu phẫu trôi qua nặng nề, chậm chạp tựa 9 năm. 9h ấy mẹ không hề chợp mắt được tí nào, cứ 5, 10’ lại nhìn đồng hồ. 2 người mẹ mong gặp nhất là người sinh ra mẹ và người mẹ sinh. Mẹ cảm nhận được TÌNH MẪU TỬ LÀ THỨ TÌNH CẢM THIÊN LIÊNG NHẤT VẪN ÂM THẦM CHẢY TRONG HUYẾT MẠCH MẸ! 



Phòng hậu phẫu cách ly hoàn toàn với bên ngoài nên mẹ không biết được tin tức gì về con. Khi Dì Thảo vào thăm mẹ. Tin tức đầu tiên mẹ muốn biết là con gái. Dì Thảo nói con rất khỏe, bú tốt. Mẹ vui lắm! Mong thời gian qua thật nhanh để được gặp con.



Thấm thoát mà 1 tháng đã trôi qua. Mẹ quen dần với việc khó khăn khi chăm sóc con. Những lúc còng lưng cho con bú. Nhưng mọi khó khăn tan biến ngay khi nhìn khuôn mặt bé xinh như thiên thần của con và cái miệng bé xíu nở nụ cười, đôi mắt tròn xoe nhìn mẹ mỗi lần mẹ chăm và cho con bú... Ôi những giây phút bên con thật tuyệt vời!



Ôm con trong lòng mà mẹ hạnh phúc như vỡ òa dù mới trải qua cuộc banh da, xẻ thịt. Mẹ đã khóc; những giọt nước mắt của hạnh phúc trào dâng!



Ngắm con say giấc an lành mà nỗi vất vả 9 tháng qua của mẹ dường như chỉ là một cơn gió thoảng.
Nhìn con tròn xoe đôi mắt bé xíu, cái miệng chúm chím mỉm cười mà tất cả mọi danh lợi, quyền quý trên cuộc đời này với mẹ chẳng còn gì đáng để hơn thua nữa... Vì con sẽ là tất cả của cuộc đời mẹ.




Pé Dâu của mẹ à! Mẹ không cần con sẽ trở thành nữ anh thư ý chí cao vời, cũng không dám mong con sẽ là mỹ nhân nhan sắc rạng ngời. Chỉ cầu cho con sẽ luôn ngoan ngoãn, khỏe mạnh, bình an trưởng thành và sống một cuộc đời an nhàn, hạnh phúc bên ba mẹ và người con thương thế là đủ! 



P/s: Cảm ơn bề trên đã cho Pé Dâu được chào đời bình an, khỏe mạnh! Cảm ơn gia đình nội, ngoại, ba Pé Dâu, Di Thảo cùng tất cả mọi người đã đồng hành cùng hai mẹ con trong suốt 10 tháng qua. Cảm ơn tất cả bạn bè, thân hữu gần xa đã gửi lời chúc phúc cho gia đình bé nhỏ. Cảm ơn vì tất cả!
Sứ Trắng 17.2.2019

Video

chấn thương cột sống
tổn thương tủy sống
câu lạc bộ chấn thương cột sống việt nam
anh chan thuong cot song
tuy song
COT SONG