Đôi khi cảm giác mình như cánh diều đang lên bỗng đứt dây, như quả bóng bị xì hơi, như chiếc xe đang tăng tốc chợt thủng xăm nơi sa mạc... đó thường là lúc ta nằm chèo queo ở một xó nhà mà chẳng gượng nổi để làm gì - Ốm!
Anh ốm rồi! Chắc trời chuyển quá nhanh
Cứ điệu đàng với phong phanh áo mỏng
Gió ẩm ương cợt đùa cơn lạnh nóng
Nhiễm vào người, sốt khô bỏng làn môi
Chợt thấy mình bầm dập quá đi thôi
Lòng quay quắt thèm một nồi nước lá
Trùm kín xông cho khói lừng hương toả
Thấy nhẹ nhàng sau lúc vã mồ hôi
Đến lạ kỳ! Thời tiết cũng lả lơi
Vừa nắng đó, lại mưa rơi ngay được
Em hình như cũng nắng mưa bất chợt
Ngấm vào Anh như một đợt dịch mùa
Ngỡ quên rồi mà cứ mãi dây dưa...
Cứ điệu đàng với phong phanh áo mỏng
Gió ẩm ương cợt đùa cơn lạnh nóng
Nhiễm vào người, sốt khô bỏng làn môi
Chợt thấy mình bầm dập quá đi thôi
Lòng quay quắt thèm một nồi nước lá
Trùm kín xông cho khói lừng hương toả
Thấy nhẹ nhàng sau lúc vã mồ hôi
Đến lạ kỳ! Thời tiết cũng lả lơi
Vừa nắng đó, lại mưa rơi ngay được
Em hình như cũng nắng mưa bất chợt
Ngấm vào Anh như một đợt dịch mùa
Ngỡ quên rồi mà cứ mãi dây dưa...
Hà Lê